Một số mẫu linh vật được trưng bày giới thiệu tại triển lãm:
Rồng trên ấn “Đại Nam hiệp kỷ lịch chi bảo” thuộc niên hiệu Thiệu Trị thời Nguyễn (năm 1847).
Con tích tà bằng đồng thuộc thế kỷ 1- 3, linh vật có nguồn gốc Á Đông, có hình thức giống như sư tử có cánh,
đây là linh vật trấn giữ mang ý nghĩa trừ tà, xua đuổi điều không tốt.
Tượng voi bằng đá cát thuộc văn hóa Chăm (thế kỷ 10).
Tượng khỉ trong bộ khỉ “Tam Không” bằng đá thời Lý (thế kỷ 11 – 13).
Tượng uyên ương bằng đất nung thời Lý (Thế kỷ 11- 13).
Hình chim thần Garuda trên mảnh tháp bằng đất nung thời Lý (thế kỷ 11 – 13).
Tượng nghê bằng gốm men lục, trắng thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17), đây là một con vật thần thoại
trong văn hóa Việt Nam, thường được dùng làm linh vật đặt trước cổng đình chùa, đền miếu Việt Nam.
Tượng nghê bằng đất nung thuộc thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17 – 18).
Tượng si vẫn (con kìm) bằng đất nung thời Lê Trung Hưng (thế kỷ 17 – 18).
Tượng sư tử (dân gian thường gọi là nghê hoặc lân) bằng sành thuộc thế kỷ 18- 19,
là hiện vật được sử dụng gắn trên hai trụ biểu các công trình kiến trúc cổ với chức năng trấn giữ, canh gác.
Bộ sưu tập “12 con giáp” bằng ngọc , hiện vật cung đình triều Nguyễn (thế kỷ 19 – 20)
dùng để tính thời gian theo chu kỳ quay của Mặt Trăng.
Tượng long mã bằng đồng thời Nguyễn (Thế kỷ 19- 20).
Cặp tượng rắn đầu người bằng gốm men trắng thời Nguyễn (thế kỷ 19 – 20). |